Osimertinib điều trị bước đầu đối với Ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) có đột biến gen EGFR (+)

02/10/2019

Osimertinib điều trị bước đầu đối với

Ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) có đột biến gen EGFR (+)

 

Arek Z. Dudek

Tiến sĩ Arek Z. Dudek

Ngày 19 tháng 9 năm 2019

 

Nghiên cứu FLAURA chỉ ra rằng Osimertinib có hiệu quả hơn Erlotinib Gefitinib, đặc biệt đối với những bệnh nhân bị di căn não và ở những bệnh nhân ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) có đột biến gen EGFR, giải thích Arek Z. Dudek, MD, TS.

 

Nghiên cứu FLAURA giai đoạn III cho thấy Osimertinib bước đầu giảm nguy cơ bệnh tiến triển hoặc bệnh nhân tử vong so với Erlotinib hoặc Gefitinib ở những bệnh nhân ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) có đột biến gen EGFR dương tính tiến triển tại chỗ hoặc di căn. 

Ngoài ra, tỷ lệ sống bệnh không tiến triển trung bình (PFS) là 10,2 tháng (95% CI, 9,6-11,1) cho trị liệu chuẩn và 18,9 tháng (95% CI, 15,2-21,4) với Osimertinib (HR, 0,46; 95% CI, 0,37-0,57; P <0,0001). 1Kết quả của nghiên cứu FLAURA đã dẫn đến sự chấp thuận Osimertinib trong điều trị bước đầu đối với bệnh nhân mắc ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) có đột biến EGFR (xóa exon 19 hoặc mất đoạn exon 21 L858R)2.

Tháng 8 năm 2019, Osimertinib đã cải thiện đáng kể tỷ lệ sống sót chung (HĐH) so với Erlotinib và Gefitinib trong quần thể bệnh nhân này trong thử nghiệm FLAURA. Kết quả đã được trình bày tại Đại hội ESMO 2019.

Theo Dudek, có một số cuộc thảo luận liên quan đến việc Osimertinib nên được sử dụng trong điều trị bước đầu hay theo liệu pháp điều trị tiếp theo với EGFR TKI thế hệ thứ nhất hoặc thứ hai. 

Osimertinib cung cấp khả năng kiểm soát rất tốt ở những bệnh nhân bị ung thư phổi có EGFR(+), đặc biệt là loại xóa exon 19 và mất đoạn exon 21 L858R. Dữ liệu hiện tại cho thấy nó nên được ưu tiên điều trị ở bước đầu, ông Dudek, bác sĩ chuyên khoa ung thư tại Viện Đối tác Y tế và là giáo sư tại Đại học Minnesota cho biết. 

Trong một cuộc phỏng vấn trong năm 2019 OncLive® Dudek đã thảo luận về nghiên cứu xung quanh Osimertinib trong điều trị ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) có đột biến gen EGFR.

OncLive: Tổng quan về việc sử dụng TKI của EGFR hiện tại trong ung thư phổi không tế bào nhỏ (NSCLC) dương tính với EGFR?

Dudek: Chúng tôi có rất nhiều EGFR và TKI khác nhau. Chúng tôi có các TKI EGFR thế hệ thứ nhất, thứ hai và thứ ba. Câu hỏi chính là liệu nên bắt đầu với phương pháp tốt nhất trước và sử dụng một số hình thức trị liệu khác sau đó hay bắt đầu với EGFR TKI thế hệ thứ nhất hoặc thứ hai và theo dõi với EGFR TKI thế hệ thứ ba.

Kết quả nghiên cứu FLAURA cho thấy sự vượt trội của Osimertinib so với Gefitinib hoặc Erlotinib. Trong nghiên cứu đó, đã có một sự cải thiện đáng kể trong PFS và cải thiện sau đó được phân tích trong PFS thứ cấp. 

Ngoài ra, Osimertinib bảo vệ bệnh nhân khỏi di căn não hoặc di căn não đã được kiểm soát trong quá trình điều trị bằng Osimertinib, tốt hơn nhiều so với EGFR TKI thế hệ đầu tiên.

Osimertinib trong điều trị đầu tay sẽ tốt hơn so với sử dụng điều trị tuần tự. Trong thời gian dài theo dõi nghiên cứu FLAURA, rõ ràng đã đến lúc xác định EGFR TKIs ở những bệnh nhân bắt đầu sử dụng Osimertinib [được cải thiện so với] những người bắt đầu dùng Erlotinib hoặc Gefitinib

Cũng có dữ liệu thú vị gần đây cho thấy sự kết hợp của Erlotinib trị liệu EGFR TKI với Ramucirumab (Cyramza) tạo ra một kháng thể liên kết với thụ thể VEGF. Nó cũng tạo ra một lợi thế đáng kể PFS. Có lẽ trong tương lai, nếu sự kết hợp này được chấp thuận trong cài đặt bước đầu, câu hỏi sẽ là liệu có tốt hơn khi bắt đầu với Erlotinib/Ramucirumab và sau đó theo dõi với Osimertinib hoặc bắt đầu Osimertinib trong cài đặt bước đầu? 

 Ngoài ra, tất cả những nghiên cứu đã được thực hiện với EGFR cụ thể đột biến, xóa exon 19 và mất đoạn exon 21 L858R. Tuy nhiên, có một số đột biến ít thường xuyên hơn mà hoạt động của trị liệu chưa được biết. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng chất ức chế EGFR trị liệu thế hệ thứ hai Afatinib (Gilotrif) có các hoạt động cụ thể trong những đột biến hiếm gặp đó. Do đó, nên đánh giá cẩn thận bệnh nhân của bạn về loại đột biến EGFR mà bệnh nhân có và đưa ra quyết định dựa trên điều đó. Ngoài ra, sự hiện diện của di căn não sẽ được ưu tiên sử dụng Osimertinib trong điều trị bước đầu.

Nghiên cứu này có tác động gì đến lĩnh vực NSCLC và các bước tiếp theo là gì?

Ngày nay, chúng tôi có rất nhiều lựa chọn khác nhau. Các quyết định đã trở nên chi tiết hơn về loại đột biến EGFR nên được điều trị bằng thuốc gì. Ngoài ra, một quyết định phải được đưa ra liên quan đến liệu pháp EGFR TKI tốt nhất cho bệnh nhân di căn não. Một nhóm bệnh nhân di căn não luôn rất khó khăn trong điều trị. Đó có lẽ là tác động lớn nhất đầu tiên, ngay cả trước khi nghiên cứu FLAURA có sẵn. Điều này gây tò mò cho nhiều bác sĩ ung thư và khiến họ sử dụng Osimertinib trong bối cảnh bước đầu cho bệnh nhân di căn não.

Sẽ có một nhu cầu đáng kể cho sự phát triển của các thuốc mới sẽ giải quyết các hiện tượng kháng OsimertinibCũng sẽ có mối quan tâm trong việc kết hợp Osimertinib với các chất ức chế sự hình thành mạch. Có dữ liệu rõ ràng hấp dẫn với Erlotinib/Ramucirumab. Tôi tự hỏi liệu một sự kết hợp của Osimertinib với một chất ức chế VEGF khác có thể cung cấp thêm lợi thế sống sót hay không. 

Mục tiêu chính của nghiên cứu trong tương lai là giải quyết các phương pháp kháng thuốc; đột biến cụ thể và kích hoạt các con đường bổ sung. Chúng tôi cũng muốn cải thiện chẩn đoán để cho phép phát hiện các cơ chế kháng thuốc đang được xây dựng trên phương pháp điều trị bước đầu. Một liệu pháp thứ hai thích hợp nên được lựa chọn.

Dữ liệu nào đã chứng minh các chiến lược hiệu quả với việc nhắm mục tiêu các cơ chế kháng thuốc trước osimertinib?

Có dữ liệu thực sự hữu ích trong bối cảnh tìm ra có một đột biến EGFR thứ ba xảy ra trong cài đặt và do đó, sự phát triển của các tác nhân nhắm vào đột biến cụ thể đó là rất quan trọng. Người ta có thể lập luận rằng bạn có kiểm soát bệnh trong một thời gian dài và đột nhiên sau đó bạn có một sinh học rất tích cực sẽ dẫn đến sự sống sót ngắn hơn cho bệnh nhân. Tuy nhiên, trong nghiên cứu, không có sự phát triển của hành vi tích cực hơn hoặc sinh học ung thư phổi tích cực hơn do sử dụng liệu pháp Osimertinib bước đầu kéo dài. Nó không khác với việc sử dụng EGFR TKI thế hệ thứ nhất hoặc thế hệ thứ hai sau đó là osimertinib.

Vai trò của hóa trị liệu sau khi tiến triển bệnh trên EGFR TKIs là gì?

Trong lĩnh vực ung thư phổi, chúng tôi đã bị mê hoặc bởi hoạt động của liệu pháp miễn dịch. Tuy nhiên, rõ ràng là bệnh nhân bị ung thư phổi do EGFR có xu hướng không đáp ứng với các chất ức chế điểm kiểm soát miễn dịch. Có hoạt động khi hóa trị liệu được kết hợp với liệu pháp ức chế điểm kiểm soát miễn dịch và liệu pháp chống ung thư. Trong nghiên cứu [IMpower150] rằng các bệnh nhân ngẫu nhiên có Atezolizumab (Tecentriq) cộng với Bevacizumab (Avastin), Carboplatin và Paclitaxel so với Bevacizumab, Carboplatin và Paclitaxel đã có hoạt động rõ ràng ở bệnh nhân trước đó Ung thư phổi do TKI hoặc EGFR. Nghiên cứu đó thực sự mang lại hy vọng rằng liệu pháp này có thể đóng vai trò điều trị vững chắc cho bệnh nhân tiến triển với Osimertinib.

Tài liệu tham khảo:

  1. Ramalingam S, Reungwetwattana T, Chewaskulyong B, et al. Osimertinib so với tiêu chuẩn chăm sóc (SoC) EGFR-TKI là liệu pháp đầu tay ở bệnh nhân (pts) với NFRLC tiến triển của EGFRm: FLAURA. Biên niên sử về ung thư. 2017; 28 (Tóm tắt LBA2_PR). doi: 10.1093 / annonc / mdx440.050.
  2. Tagrisso cải thiện đáng kể tỷ lệ sống sót chung trong thử nghiệm FLAURA giai đoạn III đối với ung thư phổi không tế bào nhỏ đột biến gen EGFR tuyến 1. AstraZeneca. Đăng ngày 9 tháng 8 năm 2019.

https://bit.ly/2ZGF7gZ. Truy cập ngày 9 tháng 8 năm 2019.


(*) Xem thêm

Bình luận